Câu Chuyện về Tâm Linh Của Tôi

Vâng, tôi đã không nhìn thấy bất kỳ người trong số họ nhưng tôi đã nghe tiếng nói của họ đã được khoảng hai năm trước đây. Tôi đang ngủ trong phòng ngủ của tôi. Tôi nghe nói giống như anh trai tôi đã mở cửa phòng của mình. Tôi nghĩ rằng ông đã được về để đi vào nhà vệ sinh. Tuy nhiên, không có âm thanh mở cửa nhà bếp. Vì vậy, tôi cho rằng ông đã trở lại phòng của mình. Năm phút sau, tôi nghe thấy một âm thanh rất lớn giống như một cái gì đó ngã xuống bên cạnh tôi . Để được chính xác, vào ba lô bên cạnh mà tôi thực hiện hầu như hàng ngày tại thời điểm đó. Nhưng không có gì thực sự xảy ra.Sau đó, một vài phút sau đó, tôi bắt đầu nghe thấy một tiếng nói. Một tiếng nói của phụ nữ. Khi ánh sáng đã tắt, tôi đã không nhìn thấy bất cứ điều gì. Cô nói một cái gì đó bằng tiếng mẹ đẻ của tôi nhưng tôi đã không rõ ràng những gì cô đã cố gắng để nói. Đồng thời, tôi không thể cử động. Tôi đã cố gắng kêu la giúp đỡ, nhưng không thể. Là một Phật tử, tôi viết một số Pháp bằng cách cầu nguyện Đức Phật. Một vài phút sau, tiếng nói đã đi và tôi có thể di chuyển . Điều kỳ lạ hơn, nó đã xảy ra vào mỗi thứ năm và thứ ba thứ năm, tôi đã không dám ngủ trong phòng của tôi nữa chuyển đến nhà người anh em họ của tôi trong một thời gian. Sau đó, tôi trở lại nhà và đã làm cho họ (như chúng tôi tin rằng họ có thể đi tiếp theo sống nếu chúng ta làm điều gì đó tốt có ý định cho họ.) Theo Phật giáo . Và một thứ năm, đã có không có gì. Đó là câu chuyện của tôi rất đúng và tôi đang sử dụng để nói với nó cho bạn bè của tôi bất cứ khi nào có một cuộc thảo luận về ma hay linh hồn. 

Những thành phố tội lỗi nhất châu Á




7 thành phố cực kì tội lỗi, cực kì sống động ở châu Á. Chúng tôi đều đã lạc khỏi con đường đạo đức trong chốc lát.
Vì thế nếu bạn quyết định dừng chân ở địa ngục để đựơc có ham muốn ăn nhìêu hơn khẩu phần đậu hũ thối của mình, hãy đi vòng đến Đài Bắc trước tiên. Nếu bạn là kẻ đầy tính kiêu căng, hãy ghé qua Manila.


Háu ăn: Đài Bắc, Đài Loan



Tưởng

Lúc bé, nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học.

Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ngủ.

Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại.

Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi.

Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi....

Lớn lên mới biết, càng học càng ngu